U19 quốc gia tỏa sáng: Mở cửa tương lai
(HQ Online)- Với những gì đã thể hiện, đội tuyển U19 quốc gia đã thực sự mở ra tương lai mới cho bóng đá nước nhà. Một tương lai mà ở đó, chắc chắn người hâm mộ sẽ tìm lại được tình yêu nhờ thứ bóng đá đích thực, nhưng đó cũng là một tương lai đầy lo lắng với cái hiện tại đầy bấp bênh.
Đây mới là thế hệ Vàng
Đánh giá về lứa U19 hiện tại, HLV lão làng Lê Thụy Hải vốn kiệm lời khen, ấy vậy cũng thừa nhận: "Tôi làm bóng đá 50 năm rồi mới thấy có một lứa cầu thủ Việt Nam chơi bóng kỹ thuật như thế".
Rõ ràng, cứ "chiếu" theo lời ông Hải, thì rõ ràng đây mới là thế hệ Vàng thực sự của bóng đá Việt Nam kể từ khi cái danh xưng này ra đời. Trước đây, người hâm mộ và cả giới chuyên môn từng xếp những: Hồng Sơn, Huỳnh Đức, Hữu Thắng, Công Minh... là thế hệ Vàng đầu tiên khi lớp tuyển thủ này đã đưa bóng đá Việt Nam lên tầm khu vực với tấm HCB SEA Games 1995 mở màn. Tuy nhiên, cái lực của thế hệ Vàng này chỉ đến thế khi cái bóng của người Thái là quá lớn. Khoảng hơn 10 năm sau đến lượt: Văn Quyến, Quốc Vượng, Quốc Anh, Công Vinh... mặc cho nhiều người trong số đó bị "nhấm chìm" vì vụ bán độ tại SEA Games 2005, nhưng 3 năm sau thế hệ Vàng thứ hai này đã làm nên kỳ tích với chức vô địch AFF Cup. Chỉ có điều, thế hệ này cũng dừng ở đó.
Vậy thì tại sao, mới chỉ ở lứa tuổi trẻ, U19 đã được xem là thế hệ Vàng mới? Cho dù đến tận lúc này, họ vẫn chưa thể có nổi dù 1 danh hiệu? Câu trả lời tưởng chừng như phức tạp, hóa ra lại cực kỳ đơn giản. Lứa U19 này chinh phục được tình cảm của đông đảo người hâm mộ nước nhà nhờ chính những giá trị cơ bản nhất của bóng đá. Từ lối đá kỹ thuật đẹp mắt đến chất fairplay và tinh thần thi đấu cống hiến hết mình vì màu cờ sắc áo. Với thực lực đã thể hiện, rõ ràng lứa U19 còn đưa bóng đá Việt Nam tiến xa hơn so với hiện tại.
Nhưng vẫn là một tương lai mở
Hình thành từ cái khung là các cầu thủ trẻ được đào tạo bài bản theo chuẩn chuyên nghiệp tại Học viện Bóng đá Hoàng Anh Gia Lai Arsenal JMG, tuy nhiên, xét cho cùng thì đây cũng là một lứa cầu thủ trẻ còn đang trong quá trình hoàn thiệu. Điểm mạnh của tập thể U19 là chơi bóng với nhau từ nhỏ nên quá hiểu nhau, gắn kết thành một khối thống nhất, nhưng lợi điểm ấy không che lấp sự non nớt về mặt kinh nghiệm. Bằng chứng dễ thấy nhất là phải tới giải U19 Đông Nam Á năm nay ở sân Mỹ Đình, U19 Việt Nam mới biết chơi bóng "khôn ngoan" hơn so với lần ra ràng ở giải U19 Đông Nam Á 2013 trên đất Indo. Theo nhiều chuyên gia đánh giá, lứa cầu thủ còn khá non mà nếu đúng như lời tuyên bố của bầu Đức (ông Đoàn Nguyên Đức - Chủ tịch CLB Hoàng Anh Gia Lai) là đội U19 này sang năm sẽ đá V-League thì đó là thách thức lớn.
Bên cạnh đó, nhìn vào những U19 Myanmar, U19 Thái Lan, U19 Indonesia, những đối thủ đã cọ sát trực tiếp, thì khoảng cách về chuyên môn cũng không hề lớn là bao mà nếu không có sự đầu tư nghiêm túc, hiệu quả thì nó dễ dàng bị san lấp chỉ trong 1, 2 độ tuổi nữa. Hay nói đúng hơn, chúng ta sẽ tiếp tục bị bỏ lại như đã từng bị bỏ lại như nhiều thế hệ trước dù tiềm năng của bóng đá Việt thì chưa bao giờ thiếu.
Thay cho lời kết
Một thế hệ tài năng ra đời để mở ra một tương lai mới hiện hữu không xa cho bóng đá Việt Nam. Đó là niềm tin chung cho tất cả người hâm mộ nước nhà. Nhưng để một lứa cầu thủ trẻ đạt độ chín thì bên cạnh sự đầu tư nhiều mặt, từ tài chính đến chuyên môn, thì còn là sự nhìn nhận đánh giá đúng từ chính giới chuyên môn, truyền thông và cả xã hội.
Không thể chỉ vì những thành công ban đầu mà nói một cách hình ảnh là "thổi bóng bay" với những con người còn quá trẻ về tuổi đời, tuổi nghề, nhân cách. Kiểu so sánh khập khiễng với Messi, Ronaldo... hay khoác lên kỳ vọng vượt tầm tới châu lục, thế giới... chắc chắn sẽ "giết chết" cả một lứa trẻ, dù có tài năng đến đâu.